Latest Entries »

Đức Phật nói, kiếp trước 500 lần ngoái đầu nhìn lại, mới đổi được một lần gặp thoáng qua trong kiếp này. Ta cầm một chiếc đèn le lói trước tượng Phật, lạc vào cõi hồng trần kiếm tìm duyên nợ trong đời này suốt cả nghìn năm.

Đứng trước tòa tháp nghìn tầng, trước pho tượng Phật chàng đã thệ ước ba đời ba kiếp sinh tử như hoa sát cánh, như chim liền cành.

Đứng trước tòa tháp nghìn tầng, trước pho tượng Phật chàng đã thệ ước ba đời ba kiếp nhân duyên của chúng ta là định mệnh.

Thắp một ngọn đèn, ta cầm chiếc bút, vẽ nên vẻ đẹp của chàng, lưu lại hương thơm ba nghìn năm trong những đóa hoa.

Thắp một ngọn đèn, ta lạc giữa giấc mơ cô quạnh. Chàng thoáng quay đầu nhìn lại nhoẻn miệng cười, để lại mình ta nghe khúc ca ai oán trong làn gió thoảng.

Dưới gốc cây bồ đề, ai cất giọng trong trẻo hát một khúc ca, phong bế lại những câu chuyện xưa cũ.

Dưới gốc cây bồ đề, xương ai trắng tinh thê lương cả nghìn thu, biến giấc mộng xưa thành một giấc mơ.

Bồ đề vốn không có cây, gương sáng thì không cần kệ. Nếu chẳng có hoài nghi, thì nơi nào có thể nhuốm bụi trần ai?

Một nghìn năm qua đi, dưới gốc cây bồ đề vẫn còn lại một cuốn sách xưa cũ. Ta lại đứng đây chờ đợi duyên trần ai kiếp này. Chỉ vì ta muốn được gặp lại chàng thêm một lần, thêm một lần nữa thôi…

Tuệ Tâm – tinhhoa.net

Tản mạn cuối năm 2019

Kết thúc năm 2019 em lại rơi vào bế tắc. Em nên làm thế nào giữa ngã ba đường này đây? Bao nhiêu năm vẫn vậy, nản thật!

 

Đã lâu rồi em không tâm sự với anh nhỉ? Cuộc sống cứ nhàn nhạt trôi qua, nói xấu thì không đúng mà nói tốt thì quá uất ức. Nên em cũng không biết sẽ kể cho anh nghe những gì!

Nhưng hôm nay là ngày đặc biệt. Mười năm cho 1 chặng đường đầy đau thương. Đời người có mấy khi được 10 năm? Mọi chuyện đã thật sự kết thúc vào đầu năm nay. Nhưng nó vẫn để lại một dấu ấn không thể xóa được trong đời này.

Em đã một mình trôi qua 10 năm. Còn anh thì vẫn mãi nơi đâu. Đến giờ thì em đã tin, anh sẽ không bao giờ xuất hiện nữa. Em sẽ một mình bước tiếp trên quãng đường còn lại. Mặc dù không có anh bên cạnh nhưng em hi vọng mình sẽ thành công!

Anh mang theo hơi thở nhàn nhạt, lãng đãng trong khắp cuộc sống của em. Sao anh lại nhẫn tâm chỉ là cơn gió, thổi ngang cuộc đời em, cũng chưa từng vì em mà dừng lại… Ái tình là gì, là khi chỉ còn lại mình em với cô đơn, em vẫn có thể tiếp tục tồn tại trên cõi đời vì một người, người luôn mong em được sống an yên.

Thất tịch

Có ngày Thất tịch nào không mưa?
Có tình yêu nào không phải qua đau đớn?
Có nỗi đau nào mà người ta vẫn cam lòng nếm trải?

“Tình…đợi anh”

Nguồn: Hồng Trần Như Mộng Lâu

12 năm…!!!

12 năm chờ đợi chim di trú!!!

Lời khấn nguyện

Thuyền Bát Nhã sẽ đưa con về đến nơi
Nước Cam Lồ sẽ rửa sạch mọi u buồn

Truyền thuyết một loài hoa theo Đạo Phật

Tương truyền rằng, Bỉ Ngạn là loài hoa mọc bên bờ Vong Xuyên, nơi người chết phải đi qua để uống canh Mạnh Bà cho quên đi những kí ức đã có trong kiếp này. Bỉ Ngạn là loài hoa duy nhất bầu bạn với vong linh trên con đường đến chốn Hoàng Tuyền.

Về Bỉ Ngạn hoa, trong nhân gian vẫn lưu giữ một truyền thuyết như sau. Xưa có hai người là Bỉ và Ngạn, ông trời đã quy định hai người bọn họ vĩnh viễn không thể gặp nhau, thế nhưng hai người họ lại cảm mến nhau, trong lòng lúc nào cũng luôn nhớ tới đối phương…

Rốt cuộc có một ngày, bọn họ đã phá vỡ giới luật để tìm đến bên nhau. Sau khi bọn họ gặp gỡ, hóa ra Bỉ là một hồng nhan tựa thủy, Ngạn là một thiếu niên anh tuấn tiêu sái. Họ vừa gặp đã thân, lòng yêu say đắm, liền hẹn ước cùng nhau gắn bó suốt đời, quyết định đời đời kiếp kiếp, mãi mãi ở cùng một chỗ.

Kết quả đã được định trước, bởi vì trái với luật trời, họ bị đọa xuống trần gian rồi biến thành hoa và lá của cùng một cây. Có điều, loài hoa này rất đặc biệt, hoa nở thì lá lụi tàn, lá xanh thì tuyệt nhiên không hoa, đời đời kiếp kiếp, hoa và lá không cùng xuất hiện. Đời này đã định trước là không thể gặp nhau.

Một ngày, Đức Phật đi ngang qua, thấy trên mặt đất có một loài hoa đỏ rực như lửa, vừa nhung nhớ lại vừa u sầu. Phật vừa liếc nhìn đã thấu tỏ được huyền cơ trong đó. Quả thật là:

“Bỉ Ngạn hoa, khai nhất thiên niên, lạc nhất thiên niên, hoa diệp vĩnh bất tương kiến. Tình bất vi nhân quả, duyên chú định sinh tử” – Bỉ Ngạn hoa, một nghìn năm nở, một nghìn năm tàn, hoa và lá vĩnh viễn không thể gặp nhau. Tình không vì nhân quả, duyên đã định tử sinh.

Đức Phật xót thương, bèn quyết định mang hoa về miền Cực Lạc. Nhưng vì Cực Lạc là Phật quốc, là thế giới thanh tịnh và thuần khiết, nên tất cả những gì là ‘tình si’, ‘nhung nhớ’, ‘u sầu’, ‘đau khổ’… đều không được phép tiến nhập vào miền tịnh thổ. Những thứ xúc cảm con người ấy đều phải rời khỏi hoa, kết thành một màu đỏ rực lửa rồi rơi xuống sông Vong Xuyên.

Bởi vậy, khi về đến Cực Lạc, đóa hoa trong tay Phật đã biến thành một màu trắng tinh khiết không còn nhuốm bụi trần. Đức Phật bèn gọi nó là Mạn Đà La hoa, hoa của cõi Phật, cũng chính là một loại hoa Bỉ Ngạn.

Lại nói về màu đỏ rực lửa. Lúc ấy, Bồ Tát Địa Tạng thần thông quảng đại đã biết rằng nghiệp duyên của hoa Mạn Đà La hiện đang nằm dưới sông Vong Xuyên. Ngài bèn đến bên bờ sông, ném xuống một hạt giống, chỉ trong chốc lát một đóa hoa đỏ tươi bay ra khỏi mặt nước. Bồ Tát đón lấy hoa và nói:

“Ngươi đã thoát thân trở về miền Cực Lạc, sao còn đem nỗi hận tình si để lại nơi khổ ải vô biên này chứ? Vậy thì, ngươi hãy ở đây làm sứ giả tiếp dẫn các linh hồn đi về phía luân hồi. Cực Lạc đã có Mạn Đà La hoa rồi (Mandarava), vậy ta sẽ gọi ngươi là Mạn Châu Sa hoa vậy (Manjusaka)”.

Từ đó có hai loài hoa Bỉ Ngạn, một loại trắng ngần tinh khiết, một loại lại rực rỡ hoa lệ; một loại gợi nhớ gợi thương, chia ly đau khổ, một loại lại vô dục vô cầu, vô khổ vô bi; một loại trầm luân trong nỗi sầu nhân thế, một loại lại thản thản đãng đãng nơi Phật quốc thanh cao.

Ứng với hoa Mạn Đà La miền Cực Lạc và hoa Mạn Châu Sa bên bờ sông Vong Xuyên là hai thứ hoa Bỉ Ngạn (đỏ và trắng) sinh trưởng ở cõi thế gian. Hoa giống như lời nhắc nhở với thế nhân:

Ái tình là mộng ảo, khi duyên hết thì tình cũng dứt, trả hết nợ một đời thì đừng nên luyến tiếc mà càng thêm đau khổ. Vì con người mê đắm trong ‘Tình’ nên cần phải ngộ được chân lý này mới có thể thanh thản giữa các kiếp luân hồi.

Nguồn: http://tinhhoa.net/hoa-bi-ngan-loai-hoa-noi-dia-phu-canh-tinh-the-nhan-ve-ao-anh-cua-tinh.html

Người ở nơi đâu?

Người ở nơi đâu, sao lại xa xôi vậy?!
Ta đợi người, chờ người sao chẳng thấy
Đưa tay về phía xa sao không với tới người
Ta cô đơn, chờ người trong vô vọng
Mỏi mòn, chờ hoài theo năm tháng
Người nơi đâu sao ta không thấy
Tự hỏi rằng người nơi đâu, người mà ta thầm ước!

Nguồn: [Rin] – https://www.facebook.com/nhansinhtuyhung/?hc_ref=ARTwatQJUFPpU0TfwBVYXy1GmMOVy32kcASBP3BNcq85jN0LD2v21UkOx7ZpkDca5Z8&fref=nf

Hỏi Phật?

Ta mơ màng hỏi Phật: Duyên ở nhân gian là gì?
Phật nói quay đầu nhìn lại năm trăm lần mới đổi được một lần lướt qua vai nhau

Ta hoang mang hỏi Phật: Phận ở nhân  gian là gì?
Phật nói phận là duyên hợp duyên khởi duyên diệt tất cả đều không thể cưỡng cầu

Ta thành kính hỏi Phật: Tình yêu ở nhân gian là gì?
Phật nói yêu là từ tâm, tình yêu trên thế gian tất cả đều tự có nhân quả

Ta thành tâm hỏi Phật: Tình cảm ở nhân gian làm sao giải thoát?
Phật nói tình cảm có yêu thương kết nối, hiểu được luyến tiếc duyên cớ thì phải học được cách cam lòng

Nếu như thật như Phật nói, kiếp trước chúng ta đã từng là gì?
Nếu như thật như Phật nói, kiếp này gặp nhau có phải là kết quả đẹp nhất?
Nếu như thật như Phật nói, kiếp này chúng ta còn muốn cầu điều gì?
Nếu như thật như Phật nói, sớm nên buông xuống sự cố chấp ấy và trân trọng hạnh phúc đang có này

Ta thành kín hỏi Phật: Tình yêu ở nhân gian là gì?
Phật nói yêu là từ tâm, tình yêu trên thế gian tất cả đều tự có nhân quả

Ta thành tâm hỏi Phật: Tình cảm ơn nhân gian làm sao giải thoát?
Phật nói tình cảm có yêu thương kết nối, hiểu được luyến tiếc duyên cớ thì phải học được cách cam lòng

Nếu như thật như Phật nói, kiếp trước chúng ta đã từng là gì?
Nếu như thật như Phật nói, kiếp này gặp nhau có phải là kết quả đẹp nhất?
Nếu như thật như Phật nói, kiếp này chúng ta còn muốn cầu điều gì?
Nếu như thật như Phật nói, sớm nên buông xuống sự cố chấp ấy và trân trọng hạnh phúc đang có này

Nếu như thật như Phật nói, kiếp trước chúng ta đã từng là gì?
Nếu như thật như Phật nói, kiếp này gặp nhau có phải là kết quả đẹp nhất?
Nếu như thật như Phật nói, kiếp này chúng ta còn muốn cầu điều gì?
Nếu như thật như Phật nói, sớm nên buông xuống sự cố chấp ấy và trân trọng hạnh phúc đang có này

22-12-2017 3-45-05 PM

Nguồn: youtube: Meo Meo Hồ ly

 

Giang Nam ba tháng mùa xuân, cứ tí tách không ngừng
Em ở bên cạnh cây cầu nhỏ đợi anh, mưa phùn rả rích rơi trong tim
Có thể ngâm nga xuân đến xuân lại đi, linh hồn đưa giấc mơ cuốn tìm dấu tích
Chẳng lẽ không để ý sơ hở vụt mất anh, thuyền nhỏ đưa đò đã rời xa

Em ở kiếp trước đã hẹn anh, chỉ mong kiếp này có thể tương ngộ
Trách mang đôi mắt mà không nhìn thấy anh, hoa nở hoa tàn hoa không đợi
Em ở kiếp trước đã hẹn anh, tình yêu đã định ba kiếp không rời bỏ
Để em biến thành mưa tương tư, đời sau kiếp sau lại tìm kiếm

Có thể ngâm nga xuân đến xuân lại đi, linh hồn đưa giấc mơ cuốn tìm dấu tích
Chẳng lẽ không để ý sơ hở vụt mất anh, thuyền nhỏ đưa đò đã rời xa

Em ở kiếp trước đã hẹn anh, chỉ mong kiếp này có thể tương ngộ
Trách mang đôi mắt mà không nhìn thấy anh, hoa nở hoa tàn hoa không đợi
Em ở kiếp trước đã hẹn anh, tình yêu đã định ba kiếp không rời bỏ
Để em biến thành mưa tương tư, đời sau kiếp sau lại tìm kiếm

Em ở kiếp trước đã hẹn anh, chỉ mong kiếp này có thể tương ngộ
Trách mang đôi mắt mà không nhìn thấy anh, hoa nở hoa tàn hoa không đợi
Em ở kiếp trước đã hẹn anh, tình yêu đã định ba kiếp không rời bỏ
Để em biến thành mưa tương tư, đời sau kiếp sau lại tìm kiếm, đời sau kiếp sau lại tìm kiếm

Nguồn: Translator: Bảo Ni – Subber & Des: ChilSmile – Vid: Ngựa